Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Ba Tuần XV Mùa Thường Niên | Mt 11,20-24 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ BA TUẦN XV MÙA THƯỜNG NIÊN
 

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Matthêu (11,20-24)

20 Khi ấy, Đức Giêsu bắt đầu quở trách các thành đã chứng kiến phần lớn các phép lạ Người làm mà không sám hối. Người nói: 21 Khốn cho ngươi, hỡi Kho-ra-din! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-xai-đa! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi các ngươi mà được làm tại Tia và Xi-đôn, thì họ đã mặc áo vải thô, rắc tro lên đầu tỏ lòng sám hối từ lâu rồi. 22 Vì thế, Ta nói cho các ngươi hay: đến ngày phán xét, thành Tia và thành Xi-đôn còn được xử khoan hồng hơn các ngươi. 23 Còn ngươi nữa, hỡi Ca-phác-na-um, ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư? Ngươi sẽ phải nhào xuống tận âm phủ! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi ngươi mà được làm tại Xơ-đôm, thì thành ấy đã tồn tại cho đến ngày nay. 24 Vì thế, Ta nói cho các ngươi hay: đến ngày phán xét, đất Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn các ngươi”.

SUY NIỆM

Bài Tin mừng hôm nay ghi lại lời Chúa Giêsu khiển trách dân thành Khoradin, Bétsaiđa và Capharnaum về tội cứng lòng tin.

Sự cố ngày 11/9/2001 tại nước Mỹ khi tòa nhà tháp đôi sụp đổ và cướp đi sinh mạng của biết bao nhân tài đã làm cho cả thế giới phải sững sờ! Tại sao một đất nước nổi tiếng về an ninh, khoa học… lại để xảy ra biến cố đáng tiếc này? Sau hàng loạt những câu hỏi nhằm thỏa mãn sự thắc mắc tự nhiên của con người, thì câu hỏi quan trọng nhất và cũng là gốc rễ, căn nguyên của vấn đề được đưa ra, câu hỏi đó là: “Tại sao Thiên Chúa cho phép xảy ra một thảm họa kinh hoàng như vậy?”. Và người ta nhận được câu trả lời của một người dân: “Tôi nghĩ Thiên Chúa rất buồn vì điều đó, bởi vì từ nhiều năm nay, chúng ta đã yêu cầu Ngài đi ra khỏi trường học và đời sống của chúng ta. Như thế, chúng ta làm sao có thể mong Chúa can thiệp khi ta đã khẩn thiết xin Ngài hãy để mặc chúng ta một mình!”.

Thật vậy, tội lớn nhất của con người ngày hôm nay chính là tội không tin có Thiên Chúa. Vì thế, đã có một thời người ta tuyên bố rằng: “Thiên Chúa đã chết”. Đã có lần người ta lên tới cung trăng rồi bảo rằng: “Chẳng thấy Thiên Chúa đâu cả!”. Và cũng có một thời người ta cho rằng, khoa học tiến bộ sẽ là lời giải đáp cho mọi vấn đề, và lúc đó, khoa học sẽ trở thành nấm mồ chôn vùi Thiên Chúa!

Thế nhưng, con người đã sai lầm, bởi vì, Thiên Chúa là nguyên nhân đệ nhất của mọi vấn đề. Lời Chúa phải là nền tảng để khám phá, để xây dựng và phát minh. Nếu Thiên Chúa không hiện hữu thì con người chúng ta sẽ thế nào? Cuộc sống dương thế của con người có ý nghĩa hay không? Người nghiên cứu khoa học chân chính sẽ nhận ra quyền năng của Thiên Chúa ngay trong công trình khảo cứu của mình như chính nhà bác học Newton đã nhìn nhận: “Tôi thấy Thiên Chúa đi qua ống kính viễn vọng của tôi!”.

Người Kitô hữu khi lãnh nhận bí tích Rửa tội, được gia nhập vào cộng đoàn Hội thánh, được lắng nghe Lời Chúa, được Giáo hội dạy dỗ và hướng dẫn, nhất là Chúa ban cho chúng ta chính Mình và Máu Chúa để dưỡng nuôi linh hồn. Do đó, thật là thiếu xót khi chúng ta không biết đón nhận ơn Chúa qua các bí tích hay khi chúng ta sống không tốt bằng những anh em lương dân. Vì thế, lời khiển trách của Chúa Giêsu đối với dân thành Khoradin, Bétsaiđa và Capharnaum có là lời thức tỉnh khi chúng ta bỏ sót những việc lành, sao lãng những việc bổn phận và bỏ bê việc chăm lo phần rỗi cho mình và tha nhân hay không? Chúng ta có cố chấp chai lì trong tội lỗi mà không sám hối trở về và tin vào Chúa hay không?

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con luôn biết nhận ra con người yếu đuối với những giới hạn của bản thân, biết luôn đón nhận những lời dạy dỗ bảo ban của Chúa. Đồng thời, xin Chúa ban ơn can đảm giúp chúng con thực tâm sám hối ăn năn, canh tân đời sống để xứng đáng đón nhận những lời chúc phúc của Chúa. Amen.

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.